[Bài dự thi bề đề cao khảo] [Tự truyện]Câu chuyện về tôi, cuộc đời tôi và gia đình tôi.

Trước đây, đã mấy lần tôi tính viết tự truyện. Hôm nay tôi mới dám viết, tôi sinh ra và lớn lên tại 1 tỉnh miền bắc. Thời đi học của tôi không có êm đềm, tôi hay bị bắt nạt thời đi học.:embarrassed:
Những lúc bị bọn bạn học chung bắt nạt, bố mẹ tôi có lúc biết, nhưng đại đa số không. Mà có biết cũng không giải quyết được vấn đề gì hết, thậm chí kết quả còn tồi tệ hơn. Bởi chắc chắn bố mẹ tôi sẽ đứng về phía bọn bạn xấu từng bắt nạt tôi, và quay lại chửi rủa tôi. Trong khi tôi mới là nạn nhân, chúng nó mới là thủ phạm. :feel_good:
Sau mấy lần như vậy, tôi đã biết ông bà già tôi thuộc thể loại sống chó, khốn nạn, khôn nhà dại chợ. Nên tôi rất chán ghét họ, mặc dù họ đã chết rồi. Bởi việc bị bạo lựchọc đường đã đi theo tôi suốt đời có thể tôi sẽ không bao giờ quên được. :embarrassed:
Từ khi ra trường cấp 3, tôi cũng không có nói chuyện với bạn học của tôi nữa. Nóiđúng ra, tôi không có 1 người bạn nào. Do tôi vẫn còn ghét chúng nó, do chúng nó từng bắt nạt tôi thờiđi học. Hay chúng nó từng đặt điều nói xấu, vu khống tôi bị tâm thần nên xa lánh tôi hay khinh thường, xa lánh tôi lúc tôi gặp chuyện và cần chúng nó nhất. :embarrassed:
Mặc dù ghét chúng nó và từng có suy nghĩ trả thù bọn bạn học chung của tôi, nhưng cho đến nay tôi vẫn không trả thù. Do lương tâm của tôi không cho phép, nhưng bạn học của tôi có thể không hiểu như vậy. :embarrassed:
Nhiều lúc tôi tự hỏi bản thân, việc tôi tha thứ cho chúng nó cóđúng hay không. Có thể lúc tôiđang viết cáiđoạn này,đám bạn học của tôiđangở 1 quán bia nàođấyôn lại chuyện xưa và có nhắcđến tôi. Chúng nó nóiđến tôi như 1 thằng ngu và cảđám cười phá lên như 1 lũ thiểu năng. Xong chúng nó chạm cốc bia với nhau và nói: "Bọn mình thật quá giỏi, những nămđi học từng bắt nạt nó. Bây giờ cảđám bọn mình ngồiđây nói xấu nó, nhưng nó không dám làm gì bọn mình". Trong khi chúng nó không biết chúng nó may mắn thế nào khi tôi khôngđi trả thù chúng nó. :misdoubt:
Tôi đã từng vào trong Nam làm việc, làm đủ thứ nghề như giao hàng, bán bảo hiểm. Fà do tôi vô thần nên từng tin nhân định thắng thiên, đức năng thắng số. Nhưng càng ngày tôi càng tin rằng trên đời số phận, bởi nếu trên đời không có số phận. Tại sao có người cố gắng rất nhiều nhưng vẫn là 1 thằng loser, như tôi chẳng hạn. :embarrassed:
Chính vì quá khứ tôi như vậy, nên tôi không thích chuyện lấy vợ do tôi không muốn con tôi đi vào vết xe đổ của tôi và tôi đã quyết định nếu không giàu sẽ không lấy vợ. Và nếu bạn học của tôi còn đi gây sự với tôi nữa, tôi sẽ trả thù chúng nó. Nói chung cuộc đời tôi mấy năm trước lúc tốt nghiệp cấp 3 có vài phần giống thằng Nhị Gia, có điều tôi tốt tính hơn nó. :embarrassed:
Tôi biết đến xamvn vào năm 2018, nhưng mãi đến 2019. Tôi mới thường xuyên hoạt động, đến giữa năm 2020 tôi tạm nghỉ chơi xam. Đến cuối năm 2020 mới quay lại chơi cho đến nay. :embarrassed:
Với cũng cảm ơn @Conkusocute với @Nhị Gia, trước đây em tưởng em đã loser nhất xamvn. Cho đến khi gặp 2 bác, em phải công nhận 2 bác còn loser hơn em nhiều.:embarrassed:
 
Sửa lần cuối:
Top