Vì ngày em đẹp nhất
Là ngày anh mất em
Dù đớn đau như vậy
Đành chấp nhận ta chỉ đến đây
Mong em hạnh phúc nửa đời về sau
Đâu nhất thiết phải cùng nhau
Anh sẽ chẳng quên mình từng là người may mắn thế nào
Và một đoạn đường mới, vẫn còn chờ em đến nơi
Cả cuộc đời này anh không tha thứ cho bản thân mình vì đánh mất em
Một người đàn ông nhưng đang than khóc như một đứa trẻ
Muộn phiền nào hơn khi anh trông thấy
Thế giới của mình sánh bước bên ai
Vì sao người lại đang tâm nỡ xé tim anh làm hai
Từ bỏ ngày xưa đó
Mỗi sáng sớm có anh kề bên em
Chút bối rối chiếc hôn còn chưa quên
Khẽ sưởi ấm đôi môi này ấm áp
Từ bỏ tình yêu đó
Sẽ khiến trái tim này càng đau thêm
Chắc có lẽ sẽ không thể mau quên
Từ bỏ một thói quen đâu phải dễ dàng