'Các chị ơi, em là gay!'

Cảm ơn tạo hóa và bố mẹ đã cho em may mắn được làm em của 4 người chị tuyệt vời.

Sinh ra trong gia đình thuần nông của vùng quê Chí Linh, em là út được bố mẹ và các chị luôn dành tình thương đặc biệt. Có thể nói, tuổi thơ của em là chuỗi ngày nghịch ngợm, chịu đòn roi của bố, giờ ngồi nghĩ lại em mới thấy đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất tính đến giờ.

Hồi đó, nhà mình nghèo nhưng đầm ấm, vui vẻ. Em nhớ đến những bữa cơm độn khoai sắn nhưng chị em mình ăn rất ngon lành và còn tranh nhau ăn nữa.

Rồi những biến cố liên tiếp xảy đến với gia đình mình. Trong hai năm, chị em mình đã mất bố rồi mẹ. Căn nhà chỉ còn 4 chị em côi cút, lúc đó chị hai đã lấy chồng rồi. Sự mất mát quá lớn, chị em mình đều không còn chỗ dựa, không còn người dạy dỗ và chỉ bảo. Chúng mình phải nương tựa nhau để đương đầu với cuộc sống. Vì hoàn cảnh, các chị phải nghỉ học để đi làm kiếm tiền nuôi em, nhường suất đi học duy nhất cho em. Trong đó, chị cả làm nông nghiệp ở nhà, chị ba và chị tư đi xuất khẩu lao động Malaysia. Em khi ấy học cấp 3, chưa thể đi làm giúp đỡ các chị.

Rồi em đỗ đại học, các chị luôn lo chu toàn cho em từ tiền ăn cho đến tiền sinh hoạt hàng tháng. Lần nào điện về cho em, các chị cũng hỏi có thiếu tiền không để gửi. Năm năm em học đại học ở Hà Nội các chị tiếp tục gồng mình nuôi em. Rồi trong khoảng thời gian đó, ba chị lần lượt xây tổ ấm riêng. Ngày em tốt nghiệp ra trường là ngày các chị vui mừng nhất, đó là thành quả gần 10 năm thay bố mẹ nuôi em ăn học.

Không phụ lòng các chị, em thi đỗ công chức ở một cơ quan nhà nước. Họ hàng, làng xóm vui lây, coi chị em mình là tấm gương phấn đấu để dạy dỗ con cái họ. Nhờ hoàn thành tốt công việc được giao sau một năm tập sự và hai năm đi làm chính thức, em được bình bầu là chiến sĩ thi đua cấp cơ sở và tăng lương trước thời hạn. Đó là thành quả phấn đấu của em và phần lớn đến từ sự động viên, hỗ trợ từ các chị, các anh rể.

Các chị ạ, cuộc sống không thuận buồm xuôi gió như các chị hy vọng và đặt niềm tin nơi em. Từ khi dậy thì cho đến giờ 30 tuổi, em mang trong mình một bí mật. Để đạt được mục tiêu học tập, công việc, em phải gồng mình, cố gắng phấn đấu khiến bản thân mạnh mẽ hơn, lấy ý chí lấn át cảm xúc. Các chị thường hỏi em có người yêu chưa, em bảo còn nhỏ nên chưa nghĩ đến chuyện đó. Sâu em thẳm trong tim em đã rung động với nam giới, bởi em là gay.

Em phải đấu tranh với bản thân, tìm hiểu nhiều trên Internet về giới tính của mình. Nhiều đêm nằm nghĩ, sao tạo hóa lại trêu ngươi gia đình mình như vậy, bố mẹ đẻ cố mãi mới được em là con trai duy nhất, lớn lên em lại không là đàn ông đúng nghĩa để có thể lấy vợ, sinh con. Em dằn vặt thời gian dài, trở nên ít nói, thu mình, kín tiếng và ít giao lưu bạn bè. Em có vài người bạn thân và đã nói sự thật với các bạn ấy. Các bạn buồn nhưng đều động viên em cố gắng sống vui vẻ, không làm điều sai trái là được. Em từng có 3 mối tình rồi.

Ở mối tình đầu tiên, em yêu đơn phương, anh ấy là bạn thân ở lớp đại học, sinh năm 1988. Em yêu nhưng không dám nói cho đến khi ra trường đi làm năm 2017 mới thổ lộ tình cảm. Anh cảm ơn em đã dành tình cảm nhưng không thể tiếp nhận tình yêu này. Anh không kỳ thị em, vẫn coi em là bạn, thỉnh thoảng cà phê hoặc trà đá. Ngày anh cưới vợ, em là người duy nhất trong lớp đại học được anh mời về ăn cưới. Em bây giờ không còn tình yêu với anh nữa, chỉ là tình bạn, tri giao. Mong anh ấy và gia đình sống vui vẻ hạnh phúc là em mừng rồi.

Mối tình thứ hai diễn ra khi em quen người đó vào tháng 5 năm 2018. Em ấy sinh năm 1995, sinh viên đại học Y Hà Nội. Chúng em yêu nhau một tháng thì em đi công tác Đan Mạch hai tuần. Khi về nước là chúng em chia tay, lý do vì em ấy sợ ảnh hưởng đến kết quả học tập và lo sợ bố mẹ buồn. Vì thương em ấy em đồng ý, không để người mình yêu phải khó xử.

Mối tình thứ ba là tình yêu hiện tại, người đó sinh năm 1995 nhưng lại bắt em gọi bằng anh. Chúng em quen nhau từ cuối tháng 3 năm 2019 và chính thức yêu sau nửa tháng. Sở dĩ bọn em yêu nhau nhanh như vậy là có sự đồng cảm và cả hai đều hiền lành. Người ấy tốt nghiệp đại học nhưng ở nhà kinh doanh tự do. Người yêu em có 3 chị gái, anh là con trai duy nhất. Chúng em đang có mâu thuẫn nhưng em mong sẽ hàn gắn được, em còn yêu người đó nhiều.

Em của các chị có phải ế đâu. Em chưa biết mối tình thứ ba đi đến đâu nhưng hai mối tình đã qua đều thấy hài lòng vì được yêu, được làm bạn với họ. Vấn đề tiếp theo em muốn đề cập là lý do tại sao em muốn qua Thụy Điển làm việc. Đó thực sự là cuộc trốn chạy, hay nói cách khác là chọn lối đi riêng, bởi em chưa đủ can đảm để có thể nói ra với các chị về bản thân. Em đi như thế để các chị không giục chuyện lấy vợ nữa. Ở Thụy Điển công nhận hôn nhân đồng giới, em sang được thuận lợi thì có thể kéo người yêu sang nếu họ muốn đi cùng. Có điều việc đi Thụy Điển của em đã thất bại trong bối cảnh dịch bệnh và sự thay đổi của lòng người.

Em là gay nhưng cũng muốn được các chị thừa nhận tình yêu của em, coi người yêu em giống như em, là người thân của các chị. Tại thời điểm này, em rất cần các chị mở rộng vòng tay ủng hộ tình yêu của em. Chúng em sẽ phấn đấu sống tốt, thiện lương. Việc gì em cũng có thể làm được như một người con trai bình thường, duy chỉ có chuyện lấy vợ sinh con là em không thể. Em không muốn lấy người con gái nào đó làm bình phong rồi gia đình không hạnh phúc, con cái lớn lên biết bố nó thuộc giới tính thứ ba. Hãy để đời này mình em khổ thôi, em không muốn liên lụy hay làm khổ thêm nhiều người khác. Em đã nợ bố mẹ, các chị và làm khổ các chị rồi.

Dù mang giới tính thứ 3 nhưng em sẽ mạnh mẽ, cố gắng sống tốt, phấn đấu cho sự nghiệp và cải thiện kinh tế gia đình. Em xin chúc các chị luôn vui vẻ, mạnh khỏe, hạnh phúc và an tâm ở em. Dù thế nào đi nữa, em sẽ cố sống tốt, phấn đấu cho tương lai và không bao giờ mất đi niềm tin vào cuộc sống.
 
Top