Tề Hoàn công đọc sách ở thư phòng, người đóng xe đang đẽo bánh xe ở dưới sân, thấy vậy liền bỏ cái búa cái đục, bước lên thưa rằng:
- Kính hỏi bệ hạ đang đọc gì vậy?
Hoàn công đáp:
- Lời thánh nhân.
- Những thánh nhân đó còn sống không?
- Chết cả rồi.
- Vậy bệ hạ đang đọc cái cặn bã của cổ nhân.
- Trẫm đương đọc sách, một tên đóng xe sao dám luận bàn? - Hoàn công mắng - Giảng mà có lí thì tha, vô lí thì bắt tội.
Người đóng xe đáp:
- Thần xét theo kinh nghiệm mình ra mà nói. Khi đẽo bánh xe nếu làm nhẹ nhàng quá thì không chặt, nếu làm mạnh quá thì không ăn. Giữa mạnh với nhẹ, bàn tay tìm ra được, mà hợp ý hợp lòng. Có ngón nghề ở đó mà không sao diễn tả bằng lời, không thể giảng cho con cái, mà chúng cũng không thể bắt chước theo; cho nên nay tuổi đã qua bảy mươi, đã già thế này bánh xe thần vẫn phải tự đẽo. Trong lời thánh nhân, cái không đọc ra được, đã cùng họ đi vào cõi chết rồi; còn cái mà nhà vua đọc được đó chỉ là cặn bã của họ mà thôi.