Voz
Sờ mót
chào mấy tml
Tâm trạng quá lên đây tâm sự phát, cho mấy tml chửi cho nó nguôi ngoai.
T muốn kể về cái sự khốn nạn của tao.
Tao quen em cách đây 4 năm. Đầu tiên thì cũng chỉ để tán tính cho vui thôi. Buổi hẹn đầu tiên, tao đợi nó đúng chỗ hẹn (hẹn giữa đường rồi cùng nhau đi). Nó phi xe tới gật tao cái rồi phóng 1 mạch như điên, chả thèm nói gì. Nghĩ trong đầu, mẹ gặp phải con dẩm rồi. Tao quay xe về thì nó điện nó bảo em qua quán ABC rồi anh đâu rồi. Vãi lồn nhưng lúc đó nghĩ là sự nghiệp rau cỏ nên cũng nhắm mắt bỏ qua. Qua gặp nói chuyện, xong rồi nhắn tin 1 thời gian thì yêu.
Ngay từ đầu tao yêu nó, không hiểu sao tao rất quấn nó, tính nó tao cũng chả biết phải nói sao. Đối nhân xử thế nói chuyện với bạn bè rất hay, tính rất thẳng thắn. Dù có cãi nhau với tao xong đi chơi với bạn bè nó hoặc nói chuyện với gia đình nó, nó luôn kể về tao là "Anh Q", không bao giờ nó kể về tao mà dùng từ thằng Q hay hắn gì cả.
Hồi đó t sinh viên mới ra trường kinh tế còn hạn hẹp (mà không, kể cả giờ cũng thế) mỗi lúc đi chơi với nó, thấy tao hết tiền nó vẫn thường nhét vào vài ba trăm, hay mua ít áo quần gì cho tao mang, nói chung nó chăm sóc tao rất kỹ
Nhưng ngược lại nó có cái tính tao thấy rất vô tâm. Mỗi lần tao chở nó về phòng là nó đi thẳng vào 1 mạch không bao giờ quay lại nhìn tao đã về hay chưa. Mỗi lần có chuyện gì tao buồn nhắn tin bảo anh buồn, xong hồi nó bảo thôi anh ngủ đi là nó tắt máy bật im lặng đi ngủ cái rụp, tao có gọi trăm lần hay nt gì đi nữa chả bao giờ nó để ý luôn. Nó cũng chả bao giờ nghĩ tao liệu có hết buồn hay không..... Chẳng bao giờ nói 1 lời yêu đương hay up hình hay gì gì lên facebook cả (mặc dù nó vẫn cập nhật tus thả thính rất đều).
Úp lên đề phòng cúp điện, để viết tiếp
Tâm trạng quá lên đây tâm sự phát, cho mấy tml chửi cho nó nguôi ngoai.
T muốn kể về cái sự khốn nạn của tao.
Tao quen em cách đây 4 năm. Đầu tiên thì cũng chỉ để tán tính cho vui thôi. Buổi hẹn đầu tiên, tao đợi nó đúng chỗ hẹn (hẹn giữa đường rồi cùng nhau đi). Nó phi xe tới gật tao cái rồi phóng 1 mạch như điên, chả thèm nói gì. Nghĩ trong đầu, mẹ gặp phải con dẩm rồi. Tao quay xe về thì nó điện nó bảo em qua quán ABC rồi anh đâu rồi. Vãi lồn nhưng lúc đó nghĩ là sự nghiệp rau cỏ nên cũng nhắm mắt bỏ qua. Qua gặp nói chuyện, xong rồi nhắn tin 1 thời gian thì yêu.
Ngay từ đầu tao yêu nó, không hiểu sao tao rất quấn nó, tính nó tao cũng chả biết phải nói sao. Đối nhân xử thế nói chuyện với bạn bè rất hay, tính rất thẳng thắn. Dù có cãi nhau với tao xong đi chơi với bạn bè nó hoặc nói chuyện với gia đình nó, nó luôn kể về tao là "Anh Q", không bao giờ nó kể về tao mà dùng từ thằng Q hay hắn gì cả.
Hồi đó t sinh viên mới ra trường kinh tế còn hạn hẹp (mà không, kể cả giờ cũng thế) mỗi lúc đi chơi với nó, thấy tao hết tiền nó vẫn thường nhét vào vài ba trăm, hay mua ít áo quần gì cho tao mang, nói chung nó chăm sóc tao rất kỹ
Nhưng ngược lại nó có cái tính tao thấy rất vô tâm. Mỗi lần tao chở nó về phòng là nó đi thẳng vào 1 mạch không bao giờ quay lại nhìn tao đã về hay chưa. Mỗi lần có chuyện gì tao buồn nhắn tin bảo anh buồn, xong hồi nó bảo thôi anh ngủ đi là nó tắt máy bật im lặng đi ngủ cái rụp, tao có gọi trăm lần hay nt gì đi nữa chả bao giờ nó để ý luôn. Nó cũng chả bao giờ nghĩ tao liệu có hết buồn hay không..... Chẳng bao giờ nói 1 lời yêu đương hay up hình hay gì gì lên facebook cả (mặc dù nó vẫn cập nhật tus thả thính rất đều).
Úp lên đề phòng cúp điện, để viết tiếp