Ôn lại kỉ niệm xưa

Đời học sinh chả còn trò nào vui bằng trò réo tên bố mẹ. Thiết nghĩ, bọn nào đi học mà chả biết tên bố mẹ nhau, đi học ko có niềm vui bảo sao yêu sớm. Chúng tôi học trong làng, trước cửa nhà nào cũng viết tên chủ hộ để thu tiền nước đến gọi
1f60a.png
=))
Lớp tôi có thằng Tuấn, bố nó tên là Tài. Một hôm chả biết đứa nào nhặt được hộp trà gừng "Ông Tài" mang vào lớp bảo Tuấn ơi bố mày đây à. Haha quên sao được cảnh hộp trà chuyền tay nhau từ đầu lớp đến cuối lớp, bé Tuấn nước mắt nước mũi lèm bèm đuổi theo. cho đến khi cái hộp rơi vào tay thằng Trung, thằng đầu buôi độc ác nhất lớp thì từ đây chuỗi ngày bất hạnh của Đặng Trần Tuấn Anh bắt đầu.
Hồi đấy, Trung đầu buôi ngồi cạnh con bé xấu xí nhất lớp ko cần nói ra cũng biết là ai. Nó giữ cái hộp ông Tài như kiểu báu vật, còn đm, chia bàn. Bàn người ta chia làm hai, bàn mình chia làm sáu, Trung ngồi 3 phần, "bác Tài" (aka cái hộp) ngồi 2 phần, con bé xấu xí ngồi 1 phần, đặt được nửa cái bứm lên ghế ý ạ mỗi lần mình lấn vạch thằng chó lại tát bốp phát vào gáy mình "ai cho mày chiếm chỗ bác Tài. Đỵt mẹ mày DỊCH!!!"
Kể từ ngày đấy, hộp trà gừng Ông Tài trở thành một thành viên cốt cán của lớp. Lớp đại hội chi đội, sĩ số 44 mà kiểm thấy 45 phiếu là con nào con nấy tự hiểu thằng Trung viết phiếu cho "bác Tài". Bình bầu hạnh kiểm tổ. Lần nào con lớp trưởng xấu xí này cũng phải cặm cụi ngồi xóa cái dòng "Bác Tài" Hạnh Kiểm Tốt.
Những hôm kiểm tra mới là lúc thằng ml Trung lên cơn, nó giứt tóc mình mình phải cho nó giấy kiểm tra, đm lại còn đòi lấy 2 tờ, 1 tờ cho "Bác Tài". "Đm thế mày ko định cho bác Tài làm bài à? Đm con ôn đéo có lương tâm này?"
Thế chưa là gì, lúc nào mà bài giảng, bài hát có chữ "Tài" cả lớp mới được tràng cười vỡ nước ối. Hôm bà giáo đang giảng Thúy Kiều, có nói cái gì mà Thúy Kiều với Kim Trọng đúng là Tài Tử vs Giai Nhân, thế là cả lớp lại phá lên cười, và con điên ấy nó lại gào lên...
Mỗi chiều đến lớp, con trai ông Tài là bạn Tuấn cui cút như con chó, bạn Trung đầu buôi ngồi vắt vẻo trên bàn giáo viên cầm sổ đầu bài quay quay hát nghêu ngao:
"Tài mà chết thì gọi là Tài Tử"
Nói đoạn, mấy hôm sau "bác Tài" mất tích thật. Một ngày đẹp giời matlon Trung đến lớp và ko thấy cái hộp trà gừng đâu cả. Con mẹ thằng tâm thần nó LỒNG LỘN, LỒNG CON MẸ NÓ LỘN lên. Nó đi khắp nơi lục từng ngăn bàn giũ từng cái cặp ra 1 chỉ để tìm "bác Tài" của nó. Ko kể già trẻ trai gái ai bị lục cặp cũng chỉ biết cui cút nhặt đồ mồm lẩm bẩm đéo ai dám to tiếng. Mình thì chỉ nhếch mép cười đểu, 100% là thằng Tuấn đã giải cứu bố nó khỏi sự giam cầm của matlon Trung bệnh hoạn. Không khó để con chó điên Trung đánh hơi được điều này. Nó ra tát bốp phát đầu thằng Tuấn:
"Mày giấu thằng bố mày đâu rồi"
"Ơ em làm gì anh"
"Đm mày liệu hồn"
Sáng hôm ấy, ngày thứ 2 bác Tài mất tích. Lớp trưởng xấu xí đang mải miết lau bảng, viết sĩ số thì Trung matlon từ đâu xuất hiện cầm phấn nắn nót viết
Tài (Không Phép)
Ơ đm mày điên à Trung?
Con sao đỏ lấp ló ở cửa lớp rình rập cả tuần ko trừ được cái điểm nào, mừng như chết đuối vớ được cọc hớn hở ghi vào sổ với nội dung chắc là (Tài nghỉ ko phép, lớp trưởng chửi bậy, giờ truy bài nhiều học sinh ra khỏi chỗ)
Ròng rã chuỗi ngày hộp trà gừng mất tích, cứ sáng ngày ra truy bài, ko kể là đang hì hục chép soạn văn hay nhồm nhoàm lén lút ăn sáng đm kể cả là có đang bôn lành đẻ dở cũng phải chạy lên xóa cái "Tài nghỉ ko phép". Có hôm mặt l Trung còn cẩn thận viết "Tài nghỉ ko phép 4 ngày (xóa ăn lòn)". Con đĩ sao đỏ lại càng được cớ trừ điểm tội "viết bậy lên bảng".
Ngày nào chưa tìm được bác Tài, Trung đầu buồi còn chưa hết điên loạn. Hôm nào nó cũng dẫn 500 anh em đi khắp các lớp phát tờ rơi đăng bố cáo tìm người, hôm thì "Nhắn tìm đồng đội. Liệt sĩ Đặng Văn Tài", hôm thì "Lệnh Truy Nã: Đối Tượng Đặng Văn Tài, tội danh sản xuất và buôn bán và tàng trữ chổi trái phép" (nhà ông ấy làm chổi). Thằng matlon dán đến đâu con lớp trưởng xấu xí phải lẽo đẽo chạy theo xé đến đấy và ăn ko biết bao nhiêu cái tát huhu. Làm đủ mọi trò mà thằng Tuấn vẫn chưa chịu giao nộp bố nó cho cơ quan chức năng. Trung matlon tức lắm. Cực chẳng đã. Y quyết tâm dùng biện pháp mạnh. Hôm ấy giờ mĩ thuật, y tỉ mẩn ngồi viết cáo phó cho Bác Tài lên tờ giấy vẽ.
Gia đình chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin.
Chồng, cha, bác chúng tôi
Đặng Văn Tài
Đã từ trần ngày X tháng Y năm Z do "Ngộ độc gừng"
Đem đi nướng tại đài hóa thân hoàn vũ.
Xong đem dán cửa lớp.
Chiều hôm ấy đứa nào đứa nấy ôm bụng cười sằng sặc vào lớp:
"Ông Tài chết thật rồi à"
1f60a.png
=)))))
"Cười lòn ý cười" - Trung đầu buôi quát.
Cả lũ im lặng.
Đm, lớp trưởng xấu xí mệt mỏi lắm rồi.
"Tuấn, đm ra xé cáo phó bố mày đi kìa!!!"
Thằng con có hiếu tháo tai nghe mặt ngơ ngác:
"Hả, bảo gì tao".
Đm chán luôn.
Lớp trưởng xấu xí vùng vằng đứng dậy định ra xé cáo phó. Trung đầu buôi ngồi trên ngai vàng cầm thước kẻ của cô Toán chỉ thẳng mặt:
"Con H mày bước thêm 1 bước nữa tao dán mày lên đấy luôn"
Sau đó tôi cũng chẳng nhớ thế nào mà chuyện đó qua đi. Chỉ biết mấy ngày sau, Bác Tài đột nhiên xuất hiện trong chiếc thùng rác 1 tuần ko đổ. Con Thủy, con thánh nịnh hót đang giả vờ quét lớp đột nhiên hét lên:
"Aaa, bác Tài ở trong thùng rác này"
Luca đó, ml Trung và đồng bọn đang tụ tập ở góc lớp để xem sex, nó bỏ điện thoại đấy phi ầm ầm qua 3 vạn 9 nghìn chiếc bàn chỉ để ra thùng rác đón người bạn già mất tích bấy lâu. Nâng niu bác Tài thối hoắc trên tay, Trung ml gào thét:
"Tuấn đâu, ra nghênh đón linh cữu bố mày"...
...
...
...
Cuộc đời sao dài thế
Năm tháng cũng đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
2 năm trôi qua, tuổi dậy thì của Tuấn thành công rực rỡ. Tuấn cao lớn, vạm vỡ. sẵn sàng vả vỡ mồm bất kì con nào thằng nào mang bố nó ra bêu riếu. Tuấn và Trung kết làm huynh đệ. Cắt dé ăn thề. Nhớ có hôm 2 con lớp tôi trêu nó là "Trà gừng". Nó đuổi 2 con, dồn vào nhà xí nữ. Nó xông hẳn vào chuồng bướm lôi 2 con mất dậy ra ngoài (nghe đồn là) bóp vú. Tôi cũng chẳng quan tâm, no more viết bậy lên bảng, no more cáo phó, đời người lớp trưởng lấy thế làm hạnh phúc rồi.
Lên cấp 3, tôi ko còn được học chung với Tuấn nữa. Còn thằng Trung mặt lòn đã làm đại ca trường Bổ túc, nơi nó supposed to be. Tuấn vẫn học cạnh lớp tôi, càng ngày càng cao như cái sào chọc cứt và dm gấu vê lù luôn. Không ai ở lớp đấy dám gọi thẳng tên "Tài" nên chúng nó chế ra cái tên mới là "Taxi". Mỗi lần ai đó bắt gặp con trai ông Tuấn là lại giơ tay ra vẫy "taxi" thế là chúng nó đuổi nhau quanh trường. Cuộc đời vẫn chưa buông tha Tuấn, hồi đấy SNSD lại ra cái bài "Mr Taxi". Mỗi giờ giải lao khi tôi đang ngồi chăm chỉ chép để học tốt Hóa Học là lại nghe tiếng lớp bên hát nghêu ngao "supersonic... Hypertonic &%7@9-#;25 you take me ma su cù..." xong sẽ lại có 1 con bé ngáo ngơ chạy vào lớp tôi trong con mắt ngơ ngáo của tất cả các bạn và đương nhiên con trai ông Tài sẽ cầm đủ các thứ vũ khí chạy theo. chúng nó sẽ cào nhau cấu nhau dày vò nhau cho đến khi tiếng trống trường rộn ra làm tan cái nắng hè dịu dàng những tiếng ve đang đu trên vòm cây xanh lá vang lên thế là chúng nó rút quân bọn lớp tôi chỉ biết bĩu môi "đm bọn điên"
Thi thoảng đi bộ trên sân trường tôi vẫn gặp Tuấn, như thường lệ tôi sẽ gọi "Taxi", nó sẽ hất cằm "Diễn". Haha thằng loser vẫn tưởng Diễn là ông ngoại mình
1f60a.png
=)) hoho ổng chỉ là em của bà tao thôi thằng ml trà gừng ạ.
(Tên 1 số nhân vật đã được modified vì sự an toàn của người kể chuyện)
Ở lớp các cậu có câu chuyện nào đặc biệt ko hãy chia sẻ đi
1f642.png
:))
 
M từ đâu qua đây sáng tác ?
 
M từ đâu qua đây sáng tác ?
Great minds contain ideas, solutions and reasons; scientific minds contain formulas, theories and figures; my mind contains only you!
 
  • Vodka
Reactions: qnn
Nhiều chữ s quá ko hiểu gì
 
nhiều ngại ngữ quá, mai fen nói chi zợ?
Những bộ óc vĩ đại chứa đựng những ý tưởng, giải pháp và những lý do; những bộ óc khoa học chứa những công thức, lý thuyết và số liệu; tâm trí anh thì chỉ có mình em thôi!
 
Top