T hk theo phật, nhưng tính cũng thiện lương, thích những gì cổ kính. Có lần sinh vien năm 2, thằng bn rủ t vô chùa ở SG. Cảnh người người chăn chúc, vô chùa. Cảnh họ phát cơm chay đông nghịt làm t thấy rât mệt mỏi, khó chịu. Đùng phát 12 h trưa sau lần ăn cơm xong, tự nhiên thấy có vài người xếp hàng, bên cạnh là đống bao phong bì, cây bút. 15 phút sau, nguyên 1 hàng dài hơn 70 mạng người chăn chúc xếp hàng, Còn ông trụ trì hay gì đó thì xuất hiện, các phật tử lạy đáo để. Bn t bảo : " M có tiền thì vô xếp hàng, cúng lộc cho chùa xin may mắn" T ơ cái đách gì vậy, t chưa bao giờ tiếc tiền cho ai, nhưng người t cho phải xứng đáng, hoàn cảnh thật sự và lương thiện.
Từ lúc đó t hk bao giờ đi chùa đó nữa. Cái nhìn của t về chùa chiềng nó đã tệ đi