Tâm an vui, vô sự, không vướng mắc, ngay đó là giải thoát rồi, quan trọng ta kéo dài được bao lâucon cũng nghĩ vậy, tập trung cắt đứt duyên nợ thoát luân hồi trong kiếp này
người tu đúng cách sẽ thấy vui chứ không thấy khổ, đức Phật nói pháp của ta là thiết thực, không có thời gian, đến để mà thấyThực ra cũng ko cần phải tìm đến sự sung sướng hay vui vẻ đâu, khổ cũng được, đấy là cái người ta ko muốn, ko tìm đến nhưng hay gặp và phải chấp nhận, sư người ta cũng tu khổ hạnh, chứ không tu trong sự vui vẻ hay thoải mái, một con nguòi bình thường, khổ cũng là phải thôi
Dùng từ chuẩn hơn nữa là tất cả đều tan biến chỉ còn an lạc. Vui cũng là pháp hoại diệt sẽ biến mất.người tu đúng cách sẽ thấy vui chứ không thấy khổ, đức Phật nói pháp của ta là thiết thực, không có thời gian, đến để mà thấy
lành thayDùng từ chuẩn hơn nữa là tất cả đều tan biến chỉ còn an lạc. Vui cũng là pháp hoại diệt sẽ biến mất.
Kể cả khi nhập tầng thiền diệt thọ tưởng định, có người đã hỏi sao Như Lai lại nói có lạc thọ trong khi đã diệt thọ( bao gồm lạc, khổ và ko lạc ko khổ thọ). Như Lai đáp rằng vì lúc đó tâm an lạc nên có lạc thọ, lạc thọ này ko đến từ lục nhập.
Ko phải bát chánh đạo, an lạc mới là tinh hoa của Phật pháp, bát chánh đạo chỉ là pháp hành và chịu hoại diệt