maivanhuyen1993
Khổ vì lồn
Sau các cuộc quấy phá của Nùng Trí Cao vào đất Trung Hoa, quan hệ Đại Tống - Đại Việt trở nên căng thẳng. Với chính sách mưu chiến của Tri châu Ung là Tiêu Chú, sự xích mích giữa Tống và Lý ngày càng nhiều. Năm 1057, sứ nước ta là Mai Nguyên Thanh mang thú lạ sang dâng cống cho nhà Tống, và bảo rằng đây là "kỳ lân". Nghe lời khuyên của Tư Mã Quang, Hoàng đế Tống Nhân Tông từ chối không nhận. Sau đó Tiêu Chú lại cho quân khiêu khích dọc theo biên giới, có ý đe doạ.
Tháng 3 âm lịch năm 1059, vua Lý Thánh Tông sai quân tướng từ miền đông bắc đánh phá đất Tống. Về sự việc này, Đại Việt Sử ký Toàn thư chỉ chép lại ngắn gọn:
"Kỷ Hợi , [Chương Thánh Gia Khánh] năm thứ 1 [1059], (Tống Gia Hựu năm thứ 4). Mùa xuân, tháng 3, đánh Khâm Châu nước Tống, khoe binh uy rồi về, vì ghét nhà Tống phản phúc."
Sau này, học giả Hoàng Xuân Hãn viện dẫn các sách sử của nhà Tống cho biết quân ta đã đánh Cổ Vạn, giết viên quản câu Lý Duy Tân, và đánh động Tư Lẫm ở phía tây thành Khâm Châu.
Tiêu Chú, viên coi Ung Châu trình: "Giao Chỉ cướp các động Tư Lẫm, Cổ Vạn, Chiêm Lãng, bắt dân và gia súc mười bảy thôn, nhiều không kể xiết. Tôi muốn hạ lệnh cho Quảng Châu giữ sứ giả Giao Chỉ, không cho nó đem tiến thú lạ, đợi đòi chúng trả người và vật bị cướp đã. Nếu chúng không nghe, tôi muốn lập tức đưa quân đánh sâu vào đất chúng."
Vua Tống sai Tiêu Cố, Tống Hàm và Lý Sư Trung, là ba quan coi lộ Quảng Tây, cùng Tiêu Chú xét việc mà xử trí. Tháng 9 năm ấy, Sư Trung tâu: "Viên coi Ung Châu là Tiêu Chú muốn đánh Giao Chỉ. Sợ người nước ấy nghe mà không yên. Xin cấm Chú không được sinh biên sự". Vua Tống nghe lời tâu, nên chuyện ta đánh Tư Lẫm không thành chuyện to.
Nguồn:
[1] Đại Việt Sử ký Toàn thư, Lê Văn Hưu, Phan Phu Tiên, Ngô Sĩ Liên... soạn thảo (1272 - 1697). Viện Khoa Học Xã Hội Việt Nam dịch (1985 - 1992). Nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội (Hà Nội) ấn hành (1993).
[2] Hoàng Xuân Hãn (1949), Lý Thường Kiệt lịch sử ngoại giao triều Lý
Tháng 3 âm lịch năm 1059, vua Lý Thánh Tông sai quân tướng từ miền đông bắc đánh phá đất Tống. Về sự việc này, Đại Việt Sử ký Toàn thư chỉ chép lại ngắn gọn:
"Kỷ Hợi , [Chương Thánh Gia Khánh] năm thứ 1 [1059], (Tống Gia Hựu năm thứ 4). Mùa xuân, tháng 3, đánh Khâm Châu nước Tống, khoe binh uy rồi về, vì ghét nhà Tống phản phúc."
Sau này, học giả Hoàng Xuân Hãn viện dẫn các sách sử của nhà Tống cho biết quân ta đã đánh Cổ Vạn, giết viên quản câu Lý Duy Tân, và đánh động Tư Lẫm ở phía tây thành Khâm Châu.
Tiêu Chú, viên coi Ung Châu trình: "Giao Chỉ cướp các động Tư Lẫm, Cổ Vạn, Chiêm Lãng, bắt dân và gia súc mười bảy thôn, nhiều không kể xiết. Tôi muốn hạ lệnh cho Quảng Châu giữ sứ giả Giao Chỉ, không cho nó đem tiến thú lạ, đợi đòi chúng trả người và vật bị cướp đã. Nếu chúng không nghe, tôi muốn lập tức đưa quân đánh sâu vào đất chúng."
Vua Tống sai Tiêu Cố, Tống Hàm và Lý Sư Trung, là ba quan coi lộ Quảng Tây, cùng Tiêu Chú xét việc mà xử trí. Tháng 9 năm ấy, Sư Trung tâu: "Viên coi Ung Châu là Tiêu Chú muốn đánh Giao Chỉ. Sợ người nước ấy nghe mà không yên. Xin cấm Chú không được sinh biên sự". Vua Tống nghe lời tâu, nên chuyện ta đánh Tư Lẫm không thành chuyện to.
Nguồn:
[1] Đại Việt Sử ký Toàn thư, Lê Văn Hưu, Phan Phu Tiên, Ngô Sĩ Liên... soạn thảo (1272 - 1697). Viện Khoa Học Xã Hội Việt Nam dịch (1985 - 1992). Nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội (Hà Nội) ấn hành (1993).
[2] Hoàng Xuân Hãn (1949), Lý Thường Kiệt lịch sử ngoại giao triều Lý