Đầu tuần chán việc vào trải lòng với anh em. Câu chuyện này là câu chuyện thật của tôi, trên xàm này không ai biết tôi là ai nên chẳng có gì phải giấu. Kể từ ngày em vào ngân hàng làm, thế giới quan thay đổi rõ rệt, sự quan tâm dành cho tôi không còn như trước. Sang năm đến tuổi 27 em cần có một người đàn ông đủ tài chính để kết hôn. Tôi hiện tại công việc không được như ý, không phải việc tôi đam mê, tôi chỉ đang làm xây dựng với mức lương 6 triệu một tháng để lay lắt sống. Tôi buồn vì muốn cũng không thể nào giàu ngay được. Dẫu đang cố gắng nhưng chắc chắn không bằng mấy người đồng nghiệp, đối tác (toàn những người có vẻ thành đạt, thu nhập 1 năm tầm 400 triệu trở lên). Tôi tính hay ghen nên mỗi lần em đi tiếp khách, đi chơi cùng cơ quan (đi chơi cả phòng chứ không phải đi chơi riêng nhé) tôi đều ghen tuông vô cớ. Hôm nay tôi đang rất đau đầu và bế tắc. Anh em nào đã từng trải qua cảm giác này hãy cho tôi xin một lời khuyên. Cảm ơn anh em nhiều.
Update 1: hơn 1 tháng nay chúng tôi không làm tình, em ấy nói vẫn bình thường, không ham muốn, chỉ cần đi làm về ngồi xem video giải trí là đủ vui rồi, không cần have sex.
Xác định là mất, mày có quá nhiều điểm yếu trong mối quan hệ này:
Thứ nhất: mày ko có tiền. Một thằng đàn ông 26 tuổi mà lương vẫn 6tr thì thực sự ko đủ để nuôi bản thân chứ đừng nói lo thêm đc 1 người nữa, chưa kể nếu lấy nhau còn con cái, nhà cửa. Cái khó trong câu chuyện này là em ấy lại làm ngân hàng, dẫn đến giữa mày vs em ấy cũng khác nhau trong thứ bậc tầng lớp xã hội rồi. Tao ko phân biệt thu nhập của 2 công việc, nhưng đặc thù 2cv đó hoàn toàn khác nhau, tiếp xúc vs những người hoàn toàn khác nhau sẽ dẫn đến suy nghĩ và tư duy khác nhau. Mày làm xây dựng sẽ chỉ quen và giao lưu vs mấy ông chủ thầu, vlxd vv, bụi bặm, nắng gió, mồ hôi. Còn ngân hàng là nước hoa, quần là áo lượt và các mối quan hệ rất khác. Trong đó có những anh giai 30 tuổi thu nhập tầm 50-60tr, sẵn sàng quẹt thẻ mời em đi ăn tối trên skybar nào đó 2tr/bữa, xong tặng em thỏi son, chai nc hoa làm quen, mưa gió thì anh lấy xe đưa về...chỉ những cái đó thôi đã khác biệt và dễ khiến em thay đổi rồi.
Thứ 2: mày hèn và tự ti vs cái nghèo của mình. Tao biết có những cặp vợ chồng, vai vế xã hội họ rất khác nhau, như câu chuyện của mày, nhưng cs của họ vẫn hạnh phúc. Vì mỗi người vợ hoặc chồng đều biết giá trị của họ và đối phương trong mối quan hệ vợ chồng. Có thể mày ko giàu, nhưng mày địt khoẻ, mày rất hiểu em ny mày cần gì muốn gì( đéo có tiền thì đoạn này cũng hơi khó), mày chân thành, mày có 1 điểm tốt gì đó mà con vợ nó chỉ cần điều đó thôi...thì vợ chồng mày vẫn hạnh phúc. Đại loại là mày có cái vợ mày cần. Thường những trường hợp này là con vợ kiém đc, đéo cần tiền.
Nhưng ở đây, mày đã nghèo và lại còn luôn tự ti vs cái nghèo đó, vì mày chả có cái gì mạnh để có thể níu kéo con bồ, nên mày luôn lo sợ và ghen tuông. Chính điềuu này càng làm cho mqh của mày trở nên tệ hại.
Nói chung tao nghĩ nên buông